Thế nên ta:
Quanh năm vất vả Pi a nô,
Chẳng rượu, chẳng bia, chẳng cặp bồ,
Bạn bè nó chửi: Sao ngu thế?
Mình biết riêng mình: sướng hay khô (khổ).
Người dẫu khôn ngoan chẳng bằng Trời,
Cuộc đời hạnh phúc, ấy may thôi,
Anh có được em, Na và Mít,
Biết nói gì hơn : Cảm ơn đời!...